Facebook Twitter Google RSS

4 thg 11, 2010

Happy-New-Year 2010 "Lạnh" alone

blog dohung     08:02  


Lại một năm nữa trôi qua, vậy là sang năm nay tôi đã bước sang tuổi 22
Nhìn lại quãng đường đã đi của mình tôi thấy mình vẫn chưa làm đc điều gì.


22 năm, mới ngày nào tôi còn rất trẻ con, nhớ những lần chốn nhà, chốn bố mẹ những khi ngủ trưa để đi chơi, đi ra sông tắm, t rất thích đi bắn chim, nhưng bố mẹ nói "con chơi trò ấy rất nguy hiểm lên bố mẹ k cho chơi" ngày ấy cứ nghĩ bố mẹ cấm đoán, nhưng bây giời thì t thấy bố mẹ rất thương con.
Lớn lên một chút, t nhớ năm tôi lên lớp 6, ngày ấy lần đầu tiên tôi nhận thấy tôi yêu bố mẹ chừng nào, lúc mẹ đi t k dám ở nhà, tôi chốn đi, cả nhà tìm k thấy tôi, sau khi mẹ đi tôi nhớ...

Từ ngày xa cả bố và mẹ, 3 chị em sống cùng ông bà nội, chúng tôi cũng bớt cãi nhau trành chọe nhau đi rất nhiều. K ai nói nhưng tôi biết 3 chị em cũng hiều từ nay phải dựa vào nhau mà sống, đứa bé k biết thì đứa lớn phải chỉ bảo dạy em cho ngoan thì bố mẹ mới yên tâm làm ăn tốt được. Vậy là 1 năm mới đầu tiên k đc đón giao thừa cùng bố mẹ trong ngôi nhà riêng.

Giữa năm t đang học lớp 7 tôi lại phải xa một người nữa, chị gái được bố mẹ đưa sang sống và làm việc cùng bố mẹ, vậy là từ nay chỉ còn tôi và em gái... Khi biết tin chị phải đi tôi đã phản đối kịch liệt, nhưng ngày ấy tôi còn quá nhỏ k thể thay đổi đc. Đến tận bây giời tôi vẫn rất thương chị, ngày ấy tôi k học giỏi = chị, t hư hơn chị, sao người phải nghỉ học để đi làm lại k phải là tôi.
Từ ngày chị đi tôi đã nhận ra mình cần phải cố gắng học thật tốt để k phụ sự hi sinh của chị và của bố mẹ. Từ một thằng suốt ngày chơi bời nghịc ngợm, làm gì cũng k nghĩ. Tôi đã thay đổi tôi học chăm chỉ hơn, tôi đã biết suy nghĩ nhiều hơn, cuối cùng kết quả cũng phản ánh đúng công sức của tôi, môn toán của tôi đã đc trên 7 phẩy, tuy nó k là cao nhưng đối với tôi đó là cả 1 sự cố gắn. Năm nay chỉ còn tôi và em gái đón tết cùng ông bà... nhưng tết cũng rất vui. 
Ông bà rất thương anh em tôi, ông bà k để anh em tôi thiếu gì cả, ông bà cố gắng để chúng tôi đón 1 cái tết như mọi nhà đầy đủ về"vật chất" cũng có bánh trưng, cũng có kẹo bánh,... nhưng tôi hiểu tết nay vắng bố, mẹ vắng chị gái ...
"Bố mẹ ơi con chúc bố mẹ và chị 1 năm mới khỏe mạnh, và làm được nhiều tiền rồi về với 2 anh em con"


Càng về sau tôi càng cố gắng càng phấn đấu học thật tốt, ngoan ngoãn, vì tôi hiểu đằng sau tôi còn em gái, tôi phải cố gắng làm sao để có thể nói đc em, dạy bảo em cho tốt. Vi em còn nhỏ nên rất hiếu động mặc dù là con gái nhưng em lại rất nhanh nhẹ, hiếu động và tương đối nghịch.
Năm lớp 8, 9 tôi học khá lên rất nhiều, khi thi vào cấp 3 tôi rất tự tin. Tôi chỉ biết cố gắng học cho tốt, tôi cũng k mơ là cao sang gì, nhưng rồi cuối cùng tôi lại đỗ vào lớp chọn của trường, gia đình và mọi người rất mừng,Tất nhiên tôi cũng rất vui vì tôi đã làm đc... khi biết tin đỗ người đầu tiên tôi nghĩ tới là chị gái của mình, ước gì lúc ấy tôi có thể nói thật to để chị nghe thấy " chị ơi em làm đc rồi..."
Vào lớp 10, 1 bước ngoặt lớn trong cuộc đời. Niềm vui, hạnh phúc chẳng được bao lâu... trong 1 bữa ăn cơm ông nói :" bố mày điện về bảo cho cái Hà sang bên ấy" tôi k nói được gì... mặc dù rất không muốn nhưng vì tương lại, hạnh phúc của em vả lại sang bên ấy em được gần bố mẹ gần gia đình việc học hành và tình cảm sẽ tốt hơn ở nhà với anh.
Vậy là từ tết này tôi... tôi... phải đón giao thừa 1 mình cùng ông bà. 3 năm cấp 3 mặc dù k đc ăn tết cùng bố mẹ chị và em gái nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc vì còn ông bà ông bà rất quý, rất thương tôi. Năm nào cũng được ông mừng tuổi đầu tiên.

Tôi nhớ năm lớp 11, đúng ngày 30 tết, vẫn như mọi năm 23h30 bố mẹ điện về chúc mừng năm mới, lúc ấy vì trời rất lạnh nên ông bà đi ngủ sớm còn 1 mình ngồi xem Tivi chờ đón giao thừa, k hiểu sao sau khi nghe điện của bố mẹ xong lòng tôi lúc ấy lại nhớ bố mẹ và gia đình như vậy, tôi tắt tivi đi chui vào trong buồn ngồi 1 mình t đã tu hết 1 long bia lần đâu tiên tôi thấy nước bia cũng rất mặn. Tôi ngồi trong xó buồng vừa nấc vừa gọi " bố mẹ", lúc bấy giời tôi ước gì được đón giao thừa vui cùng gia đình như bao người #. Tôi tự hỏi sao các bạn trong lớp lại đc bố mẹ đưa đi mua sắm, đưa đi chơi, được đón giao thừa cùng gia đình, còn tôi tết nào cũng phải lo hết mọi thứ, phải tự đi sắm đồ cho nhà cho ông bà, phải lo đi lễ tết từng người lớn tuổi một mình, bạn bè mọi người tết đến thì rất vui và thích nhưng tôi mỗi 1 năm mới đến là thêm 1 năm nữa xa bố mẹ xa gia đình, thêm 1 năm nữa phải "lủi thủi 1 mình".

Rồi thời gian cũng trôi đi, cũng giống như các bạn trong lớp tôi cũng đi học đại học, cuộc sống trên đất Hà Nội # với trong trí tưởng tượng của tôi nhiều quá. Lên Hà Nội học đc 3 tháng thì bố về mua nhà cho tôi ở mọi thứ tưởng như là rất "hoàn hảo" tôi đỗ ĐH gia đình mọi người rất mừng, tôi lại đc bố mua nhà cho để ở, được sống cùng người bạn thân nhất hồi cấp 3, k còn gì là tuyệt vời hơn.

Năm nay tương đối # các năm vì được nghỉ ăn tết dài hơn tức là thời gian xa bạn bè nhiều hơn. Cũng giống như các bạn được nghỉ ăn tết là chúng tồi rủ nhau về quê đi chợ mua sắm, đi chơi cùng bạn bè... vẫn như mọi năm bố mẹ tết đến rất bận nên k về Việt Nam đón tết đc, tôi vẫn cứ nghĩ k có j #, nhưng về quê tôi mới nhận ra nhà tôi bây giời là ở Hà Nội còn quê mới là ở Hưng Yên thôi.
Năm nay k chỉ sắm tết cho ông bà mà tôi còn phải sắm tết cho cả "nhà tôi" nữa ... Chiều 30 tết vẫn như mọi năm tôi cùng chú và anh em đi tảo mộ về rồi tập trung ăn cơm ở nhà ông, bữa cơm ấy # mọi năm vì nghe ông bảo" Hưng ăn xong thì lên Hà Nội trông nhà rồi sáng mai về sớm" thoạt đầu thì tôi thấy vui vì năm nay đc xem bắn pháo hoa ở Hà Nội, nhưng ngồi 1 lúc thì lại thấy rất buồn nếu mà đúng như vậy tức là năm nay sẽ k được đón giao thừa cùng ông bà nữa. Tôi vẫn thích ở nhà hơn dù sao vẫn còn có ông bà. Tôi xin ông ở nhà nhưng ông k cho ở nhà vậy là tôi ...lại phải đi

Tết mỗi năm 1 #, mỗi năm tôi lại thấy "lạnh lẽo" hơn, mỗi năm lại thấy vắng hơn, dần dần mọi người lại xa tôi hơn,...
Vì vậy cứ đến gần tết tôi lại rất lo "k biết năm nay còn có ai xa.... nữa k ?"

3 năm đón giao thừa trên Hà Nội, lúc nào tôi cũng bật tất cả những bóng đèn đỏ trong nhà lên, vì như vậy tôi có cảm giác ngôi nhà sẽ ấm cúng hơn chút nào đó, mặc dù tôi vẫn biết đó chỉ cảm giác thôi chứ k phải là ấm từ trong lòng.

Thời gian trôi nhanh quá nó k chờ đợi ai cả, vậy là nó đã cướp đi những ngày hạnh phúc của 1 đứa trẻ thơ, đứatrẻ ấy chưa 1 lần được ngồi đun bánh trưng cùng cả gia đình, từ lúc nó nhận thức được thì chưa 1 lần được bố mẹ mừng tuổi, chưa 1 lần đc biết thế nào là giao thừa ấm áp bên gia đình của mình, chưa bao giời..
Đứa trẻ ấy bây giời đã lớn rồi, đã là 1 thanh niên 22 tuổi nhưng nó vẫn chưa làm ước mơ của mình, ước mơ ấy có thể là rất nhỏ bé rất tâm thường với mọi người và thậm chí mọi người còn k coi nó là 1 ước mơ. Nhưng với tôi nó là 1 ước mơ rất lớn và bây giời thì tôi chỉ có thể nghĩ trong đầu thôi...

Vì thời gian bây giời cũng # rồi tôi k còn là trẻ con nữa, cái cảm giác ấy cũng #, k thể lấy lại được, nếu bố mẹ có về bây giời đi nữa thì tất cả cũng #
Thời gian đã mang ước mơ hồi trẻ thơ của tôi đi. Nhưng tôi vẫn luôn hi vọng có 1 ngày nào đó được cùng cả gia đình của mình đón 1 năm mới thật hạnh phúc và mong sẽ không phải có nhiều đứa trẻ khi lớn lên rồi mới nhận ra là mình không có thời trẻ thơ bên bố mẹ và gia đình.

Mặc dù mới tới tết dương lịch nhưng tôi đã cảm nhận thấy tết năm nay sẽ rất "lạnh"

Chúc gia đình bạn bè của tôi và tất cả mọi người có 1 năm mới thật hạnh phúc và vui vẻ.


Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha

Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha
Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn

Mang cả tấm thân gầy Cha che chở đời con
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghen con




blog dohung


Sinhvienhanoi.vn - Khuyến cáo các bạn khi nhận xét không spam, không quảng cáo, không vi phạm thuần phong mỹ tục Việt Nam. Chúng tôi không quảng cáo hay bán bất kỳ sản phẩm nào..
View all posts Sinhvienhanoi.vn

About

Những thông tin trên website chỉ mang tính chất tham khảo. Khi copy đề nghị ghi rõ nguồn gốc:
- Facebook: Âu Lạc
- Google+: HoaQua NhapKhau

Mỹ phẩm Nga

Người theo dõi